Tiếng đàn của Lorca là tiếng nói đầy ngưỡng mộ, thương cảm cho số phận bất hạnh của người nghệ sĩ thiên tài Lorca. Bài viết dưới đây sẽ hướng dẫn các bạn cách viết một bài thơ ngắn gọn và đầy đủ. Mời các bạn tham khảo.
Đầu tiên. Tóm tắt bài thơ Đàn ghi ta của Lorca:
Bài thơ của Thanh Thảo khắc họa thành công hình ảnh Lor-ca – người nghệ sĩ khát khao cách tân nghệ thuật, đồng thời là người chiến sĩ dũng cảm trong cuộc chiến đấu vì tự do và công lý. Tuy nhiên, cuộc đời Lorca đầy bất hạnh do tội ác của các thế lực bạo tàn. Qua bài thơ, Thanh Thảo đồng cảm và tiếc thương cho cuộc đời, tài năng và nhân cách của một nghệ sĩ thiên tài. Bên cạnh đó, nhà thơ còn gửi đến người đọc thông điệp về sức sống vĩnh hằng của cái đẹp trong nhân cách, sức sáng tạo và nghệ thuật chân chính.
2. Bố cục bài thơ:
Phần 1 (6 câu đầu): hình tượng người nghệ sĩ Lorca.
Phần 2 (tiếp 12 câu thơ): Lorca bị sát hại, bỏ dở khát vọng cách tân
Phần 3 (4 dòng tiếp): Nỗi xót xa, tiếc nuối cho người nghệ sĩ chân chính tài hoa
Phần 4 (Phần còn lại): Hình ảnh Lorca bất tử với thời gian.
3. Người sáng tác Đàn ghita Lorca (Đoản văn):
Câu 1 (trang 166 sgk ngữ văn tập 1):
Hình ảnh mang tính biểu tượng: tiếng đàn, chiếc áo bào, vầng trăng rằm, chiếc yên ngựa mệt mỏi
– Những dòng thơ không có hình ảnh của con người nhưng có bóng dáng của con người: âm thanh (tiếng đàn), màu sắc (áo bào đỏ rực), trạng thái (ngẩn ngơ, héo mòn)
– Không gian văn hóa Tây Ban Nha với âm hưởng Lorca và niềm tự hào của người dân,
+ Hình ảnh những người lính áo choàng đỏ tươi khoác trên mình những đấu sĩ đấu bò là hình ảnh biểu tượng của đất nước Tây Ban Nha.
+ Hình ảnh lưu lạc đến miền cô quạnh có nghĩa là hành trình của con người hay nói cách khác là hành trình cô đơn của Lor-ca (anh hùng Tây Ban Nha).
Câu 2 (trang 166 sgk ngữ văn tập 1):
Hình ảnh trong đoạn trích mang tính chất siêu thực:
+ Không ai chôn tiếng đàn làm hình ảnh hoán dụ
+ Tiếng đàn như cỏ dại, sử dụng nghệ thuật so sánh đầy cảm thương về cái chết của nhà thơ Lor-ca
+ Trăng giọt nước là hình ảnh siêu thực, mang nhiều tầng ý nghĩa.
+ Nước mắt vầng trăng: tình yêu trong sáng, thuần khiết, vĩnh cửu từ giọt nước mắt của người anh hùng.
Vầng trăng là sự hóa thân và thăng hoa của tâm hồn người nghệ sĩ.
– Tiếng đàn của Lorca đã trở thành một vật trừu tượng, có hồn: không ai chôn vùi, tiếng đàn như cỏ dại.
– Ở đây Lorca hiện diện bên tiếng đàn là biểu tượng của tâm hồn Lorca, của trái tim nghệ sĩ.
+ Cuộc đời Lorca tự do tự tại như giọt nước mắt đáy giếng
+ Lor-ca mất đi nhưng dư âm về tài năng và danh vọng của người nghệ sĩ còn mãi.
→ Hình ảnh Lorca và cây đàn trừu tượng, nhiều tầng nghĩa, thể hiện sự trường tồn, bất diệt của tinh thần và tâm hồn Lorca
Câu 3 (trang 166 sgk ngữ văn 12 tập 1):
Ý nghĩa ẩn dụ của hình ảnh tiếng đàn trong bài thơ:
– Âm thanh xuất hiện nhiều lần trong bài thơ như tiếng đàn, tiếng đàn nâu, tiếng đàn lá xanh, tiếng đàn như bọt nước, tiếng đàn như cỏ mọc. hoang dã
– Âm thanh xuất hiện với nhiều cung bậc khác nhau, sự chuyển biến của nhiều trạng thái cảm xúc vui tươi, tiếng chia li, đứt đoạn, khi là tiếng chết chóc, giai điệu của tình yêu
– Âm thanh của đàn guitar là sự đan xen của nhiều trạng thái cảm xúc:
+ Tâm tư, tình cảm của Lor-ca gửi gắm qua tiếng đàn
+ Cuộc đời Lorca như tiếng đàn của ông từ âm thanh, âm điệu có lúc hùng tráng, mạnh mẽ, có lúc trầm lắng, buồn bã.
+ Tiếng đàn còn là biểu tượng cho những cảm xúc mãnh liệt của tác giả: đau thương xót xa, hài hòa khâm phục thân phận Lorca.
4. Nhạc Sĩ Đàn Ghita Lorca (Siêu Ngắn):
Câu 1 (trang 166 SGK Ngữ văn 12 tập 1)
– “Tiếng bong bóng nước”: một hình ảnh tượng trưng, từ thính giác đến thị giác, tạo nên sự lạ lẫm, qua đó, câu thơ gợi lên một sức sáng tạo mong manh, ngắn ngủi, vỡ òa bất chợt nhưng sinh sôi không ngừng.
– “Áo choàng đỏ”: một hình ảnh hiện thực, nhưng cũng là hình ảnh tượng trưng cho đấu trường khốc liệt, nơi người nghệ sĩ đương đầu với những thế lực tàn bạo, hà khắc.
Trên con đường đấu tranh cho tự do và cái mới, người nghệ sĩ Lorca luôn phải rong ruổi một mình và lẻ loi: lang thang, đất cô đơn, yên ngựa mỏi, trăng rằm…
– Tà áo loang đỏ, tiếng ghi ta nâu, tiếng máu chảy,…: diễn tả cái chết bi tráng của người nghệ sĩ đa tài Lor – ca
– Ném lá bùa vào dòng nước xoáy, ném trái tim vào im lặng là tạm biệt và giải thoát, là sự lựa chọn
Câu 2 (trang 166 SGK Ngữ văn 12 tập 1)
– “Tiếng đàn”: ẩn dụ về nghệ thuật, tình yêu con người, yêu tự do của Lor-ca mà suốt cuộc đời ông theo đuổi.
– “Không ai chôn cất tiếng đàn”: thể hiện sức sống mãnh liệt của tiếng đàn
– So sánh “tiếng đàn như cỏ dại”:
+ Xót xa cho cái chết của người nghệ sĩ thiên tài, cho con đường cách tân nghệ thuật còn dang dở
+ Vẻ đẹp, tài năng không thể bị hủy hoại, sẽ sống mãi cùng năm tháng.
– Hình ảnh để so sánh và đại diện:
+ Nước mắt: cái thông cảm, oán giận cho cuộc đời người nghệ sĩ.
+ Vầng trăng: tượng trưng cho vẻ đẹp, tài năng nghệ thuật của Lor-ca
→ Trong bài thơ, tác giả đã khắc họa hình ảnh người nghệ sĩ Lorca là một người lính dũng cảm, một nghệ sĩ luôn nỗ lực đổi mới nghệ thuật, luôn đặt lợi ích của nghệ thuật dân gian lên hàng đầu. Tuy nhiên, trên hết là tính dân tộc, bài thơ lại phảng phất một nỗi buồn và tiếc nuối.
Câu 3 (trang 166 SGK Ngữ văn 12 tập 1)
Trong bài thơ, hình ảnh cây đàn được dùng để tượng trưng cho nhiều ý nghĩa khác nhau. Thứ nhất, âm nhạc thể hiện tâm trạng và số phận của nhà thơ Lorca, với sự lặp lại đầy ám ảnh về số phận mong manh của người nghệ sĩ. Ngoài ra, tiếng đàn còn gắn liền với số phận bi thảm của Lor-ca, và đã trở thành biểu tượng mang tên ông, trường tồn với thời gian. Cuối cùng hình ảnh tiếng đàn còn thể hiện tâm hồn phong phú của một con người tài hoa bạc mệnh.
5. Sáng tác Đàn ghi ta của Lorca (ngắn nhất)
Câu 1 (trang 166 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1):
– “tiếng bong bóng nước” câu thơ thể hiện:
+ sự chuyển đổi tri giác từ thính giác sang thị giác, phương thức xa lánh
+ thể hiện sức sáng tạo nghệ thuật tuy mong manh, ngắn ngủi, đứt đoạn đột ngột nhưng sinh sôi không ngừng.
– “áo choàng đỏ”: hình ảnh người nghệ sĩ Lorca như một đấu sĩ mang khát vọng dân chủ trước nền chính trị độc tài Tây Ban Nha lúc bấy giờ.
– “lang thang, đất vắng, yên mòn, trăng tròn”:
+ Phong cách nghệ sĩ nghệ thuật dân gian tự do.
+ Nỗi cô đơn của Lorca trước chính trường, nghệ thuật Tây Ban Nha xưa và bước đi đơn độc của Lorca
– “Chiếc áo choàng đỏ”: gợi lên khung cảnh khủng khiếp cái chết của người nghệ sĩ Lor-ca.
– Tiếng đàn: tiếng đàn đã trở thành bản sắc, tiếng đàn trở thành linh hồn, thành sinh linh.
Hành động: chia tay và giải thoát, một sự lựa chọn
+ ném bùa vào xoáy nước
+ ném trái tim tôi vào im lặng
Dòng sông và hình ảnh cây đàn bạc: gợi cái chết và sự siêu thoát.
Câu 2 (trang 166 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1):
– “Tiếng đàn không ai chôn”: sức sống mãnh liệt của nghệ thuật và tài năng của người nghệ sĩ Lorca
– “tiếng như cỏ dại”
+ Thương tiếc cho cái chết của một thiên tài, tiếc cho chặng đường đổi mới dang dở nhưng vẻ đẹp không thể bị hủy hoại: có sức sống và được lưu truyền muôn đời như “cỏ dại”.
– Hình ảnh tượng trưng, so sánh:
+ “Giọt nước mắt”: niềm thương cảm, xót xa trước cái chết của người nghệ sĩ.
+ “Trăng”: là biểu tượng cho cái đẹp, cho nghệ thuật của Lorca luôn sáng ngời, bất tử với thời gian.
– Tiếng đàn trở thành một cái gì trừu tượng và có hồn qua hình ảnh không ai chôn cất tiếng đàn, tiếng đàn như cỏ dại.
– Ở đây người nghệ sĩ Lorca hiện diện bên tiếng đàn là biểu tượng của tâm hồn Lorca, trái tim của Lorca.
+ Cuộc đời anh tự tại bình yên như giọt nước mắt đáy giếng
+ Lor-ca mất đi, nhưng tiếng vang vang dội của ông còn mãi với đời.
– Kết cấu ngắt thể hiện niềm tiếc thương, trân trọng và sự bất tử của tiếng đàn Lor-ca.
Câu 3 (trang 166 SGK Ngữ Văn 12 Tập 1):
Hình ảnh cây đàn trong bài thơ tượng trưng cho nhiều ý nghĩa ẩn dụ:
+ Là biểu tượng của đất nước Tây Ban Nha với chiếc áo choàng đỏ, đồng thời ca ngợi vẻ đẹp của con người và đất nước này.
+ Gắn liền với hình tượng Lorca, thể hiện vẻ đẹp tâm hồn và cuộc sống của người nghệ sĩ.
+ Tượng trưng cho sự bất tử của người nghệ sĩ chân chính, của nghệ thuật chân chính.
+ Tiếng đàn còn là biểu hiện cảm xúc mãnh liệt của tác giả. Tóm lại, hình ảnh tiếng đàn trong bài thơ là bản trường ca về cuộc đời, số phận và cái chết của Lor-ca.